探秘:太平盛世的李世民 为何险遭太子杀害?
李lǐ承chéng乾qián
是
shì
帝
dì
后
hòu
的
de
嫡
dí
长
zhǎng
子
zǐ,
生
shēng
来
lái
尊
zūn
贵
guì
无
wú
比
bǐ,
他
tā
本
běn
人
rén
的
de
素
sù
质
zhì
也
yě
非
fēi
常
cháng
高
gāo,
不
bú
足
zú6
岁
suì
时
shí,
唐
táng
太
tài
宗
zōng
便
biàn
让
ràng
赫
hè
赫
hè
有
yǒu
名
míng
的
de
儒
rú
学
xué
大
dà
家
jiā
陆
lù
德
dé
明
míng
教
jiāo
导
dǎo
他
tā,
长
zhǎng
指
zhǐ
八
bā
岁
suì
时
shí
候
hòu
就
jiù
被
bèi
为
wéi
太
tài
子
zǐ,
李
lǐ
承
chéng
乾
qián
聪
cōng
明
míng
伶
líng
俐
lì,
深
shēn
受
shòu李lǐ世shì民mín
喜
xǐ
爱
ài,
他
tā
十
shí
几
jǐ
岁
suì
就
jiù
经
jīng
常
cháng
替
tì
太
tài
宗
zōng
监
jiān
国
guó,
而
ér
且
qiě
表
biǎo
现
xiàn
相
xiàng
当
dāng
不
bú
错
cuò
。
根
gēn
据
jù
历
lì
史
shǐ
记
jì
载
zǎi,
随
suí
着
zhe
李
lǐ
承
chéng
乾
qián
年
nián
级
jí
增
zēng
长
zhǎng,
他
tā
逐
zhú
渐
jiàn
出
chū
现
xiàn
了
le
一
yī
些
xiē
问
wèn
题
tí:
“
及
jí
长
zhǎng,
好
hǎo
声
shēng
色
sè,
慢
màn
游
yóu
无
wú
度
dù,
然
rán
惧
jù
太
tài
宗
zōng
知
zhī
之
zhī,
不
bú
敢
gǎn
见
jiàn
其
qí
迹
jì
。
每
měi
临
lín
朝
cháo
视
shì
事
shì,
必
bì
言
yán
忠
zhōng
孝
xiào
之
zhī
道
dào,
退
tuì
朝
cháo
后
hòu,
便
biàn
与
yǔ
群
qún
小
xiǎo
亵
xiè
狎
xiá
。
宫
gōng
臣
chén
或
huò
欲
yù
进
jìn
谏
jiàn
者
zhě,
承
chéng
乾
qián
必
bì
先
xiān
揣
chuāi
其
qí
情
qíng,
便
biàn
危
wēi
坐
zuò
敛
liǎn
容
róng,
引
yǐn
咎
jiù
自
zì
责
zé
。
枢
shū
机
jī
辨
biàn
给
gěi,
智
zhì
足
zú
饰
shì
非
fēi,
群
qún
臣
chén
拜
bài
答
dá
不
bú
暇
xiá,
故
gù
在
zài
位
wèi
者
zhě
初
chū
皆
jiē
以
yǐ
为
wéi
明
míng
而
ér
莫
mò
之
zhī
察
chá
也
yě
。
”
李
lǐ
承
chéng
乾
qián
这
zhè
样
yàng
尊
zūn
贵
guì
的
de
人
rén
却
què
看
kàn
上
shàng
了
le
一
yī
间
jiān
寺
sì
庙
miào
的
de
乐
lè
童
tóng,
也
yě
就
jiù
是
shì
称
chēng
心
xīn
。
李
lǐ
承
chéng
乾
qián
认
rèn
为
wéi
称
chēng
心
xīn
比
bǐ
太
tài
子
zǐ
妃
fēi
更
gèng
懂
dǒng
他
tā,
不
bú
久
jiǔ
后
hòu,
两
liǎng
人
rén
就
jiù
开
kāi
始
shǐ
同
tóng
居
jū
了
le
。
本
běn
来
lái
这
zhè
件
jiàn
事
shì
没
méi
什
shí
么
me,
唐
táng
朝
cháo
民
mín
风
fēng
开
kāi
放
fàng,
好
hǎo
男
nán
风
fēng
养
yǎng
男
nán
宠
chǒng
的
de
事
shì
不
bú
在
zài
少
shǎo
数
shù
。
偏
piān
偏
piān
李
lǐ
承
chéng
乾
qián
是
shì
太
tài
子
zǐ,
偏
piān
偏
piān
皇
huáng
帝
dì
父
fù
亲
qīn
知
zhī
道
dào
了
le
这
zhè
件
jiàn
事
shì,
他
tā
认
rèn
为
wéi
太
tài
子
zǐ
德
dé
行
háng
有
yǒu
亏
kuī,
把
bǎ
错
cuò
归
guī
咎
jiù
于
yú
称
chēng
心
xīn,
干
gàn
脆
cuì
利
lì
落
luò
地
dì
判
pàn
称
chēng
心
xīn
斩
zhǎn
立
lì
决
jué
。
李
lǐ
承
chéng
乾
qián
与
yǔ
他
tā
的
de
同
tóng
母
mǔ
弟
dì
弟
dì
魏
wèi
王
wáng李lǐ泰tài
也
yě
彻
chè
底
dǐ
交
jiāo
恶
è,
他
tā
认
rèn
为
wéi
是
shì
李
lǐ
泰
tài
向
xiàng
父
fù
皇
huáng
告
gào
发
fā
了
le
他
tā
。
他
tā
失
shī
去
qù
了
le
称
chēng
心
xīn,
没
méi
有
yǒu
了
le
心
xīn
灵
líng
的
de
避
bì
风
fēng
港
gǎng,
渐
jiàn
渐
jiàn
变
biàn
得
dé
不
bú
安
ān
暴
bào
躁
zào,
最
zuì
终
zhōng
采
cǎi
取
qǔ
了
le
极
jí
端
duān
措
cuò
施
shī
—
—
谋
móu
反
fǎn
。
这zhè件jiàn事shì以yǐ失shī败bài告gào终zhōng,皇huáng帝dì也yě非fēi常cháng震zhèn怒nù,眼yǎn看kàn就jiù要yào掀xiān起qǐ血xuè雨yǔ腥xīng风fēng,但dàn父fù亲qīn的de慈cí悲bēi还hái是shì占zhàn了le上shàng风fēng,只zhī把bǎ李lǐ承chéng乾qián贬biǎn为wéi庶shù民mín,流liú放fàng千qiān里lǐ。李lǐ承chéng乾qián在zài到dào达dá流liú放fàng地dì不bú久jiǔ后hòu就jiù去qù世shì了le,只zhī能néng与yǔ称chēng心xīn在zài黄huáng泉quán路lù上shàng做zuò一yī对duì恩ēn爱ài的de"夫fū妻qī"
。
回
huí
顾
gù历lì史shǐ,
将
jiāng
好
hǎo
孩
hái
子
zǐ
李
lǐ
承
chéng
乾
qián
变
biàn
的
de
自
zì
暴
bào
自
zì
弃
qì
丧
sàng
心
xīn
病
bìng
狂
kuáng
的
de
甚
shèn
至
zhì
试
shì
图
tú
弑
shì
父
fù
的
de,
是
shì
一
yī
个
gè
人
rén,
这
zhè
个
gè
人
rén
的
de
名
míng
字
zì
叫
jiào
“
称
chēng
心
xīn
”
。